Số phận những người mặc áo số 15 của Yoro tại M.U ra sao?
BongDa.com.vnKhông ít danh thủ đã tỏa sáng với số 15 ở sau lưng, nhưng chẳng ít kẻ thất bại tại Nhà hát của những Giấc mơ.
Chiếc áo số 15 của Manchesster United đã có nhiều chủ nhân kể từ khi số áo cố định là một yêu cầu bắt buộc tại bóng đá Anh từ năm 1993. Người đầu tiên mặc nó là Clayton Blackmore, một ngôi sao khi ấy. Nhưng ông không bao giờ mặc lại chiếc áo đó nữa sau khi dính chấn thương dài hạn. Cựu cầu thủ người xứ Wales này sau đó đã rời câu lạc bộ để đến Middlesbrough vào mùa hè năm 1994.
Tiếp theo là một tiền đạo tuổi teen khi đó được ký hợp đồng từ Bradford City, Graeme Tomlinson. Ông mới tạo dựng sự nghiệp của mình ở cấp độ trẻ và chỉ có hai lần ra sân ở đội một trong màu áo Man United - cả hai lần đều sắm vai là cầu thủ dự bị ở League Cup mùa 1994/95.

Karel Poborsky là số 15 tiếp theo của Quỷ đỏ, gia nhập câu lạc bộ một tháng sau khi chơi cho Cộng hòa Séc trong trận chung kết EURO 1996 tại Wembley. Ban đầu dự kiến ông có thể ở lại lâu hơn 16 tháng, nhưng những rắc rối trong việc gia hạn giấy phép lao động khiến cựu cầu thủ chạy cánh này không thể trụ lại cho đến mùa giải ăn ba 1998/99.
Mùa hè năm 1998 đã giúp Man United có được chân chạy cánh người Thụy Điển Jesper Blomqvist, ngôi sao đã gây ấn tượng đầu tiên với Sir Alex Ferguson khi là cầu thủ của đội bóng đối phương Goteborg tại Champions League bốn năm trước đó. Blomqvist đá chính trận chung kết Champions League năm 1999 do sự thay đổi trên hàng tiền vệ, nhưng đó lại là trận đấu cuối cùng của ông, vì chấn thương khiến ngôi sao này phải ngồi ngoài trong hai năm tiếp theo cho đến khi hợp đồng hết hạn.
Luke Chadwick chỉ đá chính 16 trong số 39 lần ra sân cho Man United và mặc áo số 15. Trong mùa giải đột phá 2000/01, Chadwick mặc áo số 36, nhưng thời gian ra sân của ông sau đó ngày càng ít đi cho đến khi được cho mượn tại Reading và Burnley, mở đường cho việc chuyển hẳn sang West Ham United vào năm 2004.
Người hâm mộ Man United sau đó đã đặt nhiều hy vọng nơi Kleberson vào năm 2003 do những lời khen ngợi mà anh nhận được trong chức vô địch World Cup của Brazil 12 tháng trước đó. Nhưng tiền vệ này đã bị trật khớp vai ngay trong lần xuất hiện thứ hai và không bao giờ có thể khẳng định được mình. Sau 30 trận đấu, anh đã ra đi.

Không mấy ai từng nghe đến Nemanja Vidic, một cầu thủ 24 tuổi đến từ Serbia chơi bóng ở Nga, khi anh đến Old Trafford với giá khoảng 7 triệu bảng Anh vào tháng 1 năm 2006. Vidic đã mất vài tháng để tìm chỗ đứng nhưng sau đó trở thành một cầu thủ vĩ đại trong gần một thập kỷ, tạo thành cặp đôi huyền thoại với Rio Ferdinand, giành năm chức vô địch Premier League và 1 chiếc cúp Champions League, hai lần được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải của EPL và trở thành đội trưởng thứ hai không phải người Anh hoặc Ireland trong lịch sử của Man United.
Sau khi Vidic rời đi vào năm 2014, chiếc áo số 15 bị bỏ trống trong hai năm cho đến khi được giao cho Adnan Januzaj. Nhưng cầu thủ người Bỉ chưa bao giờ mặc nó trước khi được cho mượn đến Sunderland. Andreas Pereira cũng có số phận tương tự vào năm sau, chuyển đến Valencia theo hợp đồng có thời hạn một năm. Nhưng cầu thủ người Brazil đã trở lại để chơi thêm 62 trận nữa, chủ yếu là dưới thời Ole Gunnar Solskjaer, trước khi tiếp tục được cho mượn ở những nơi khác. Cuối cùng, Pereira thực sự đã giữ chiếc áo số 15 trong tổng cộng 5 năm.
Hai bản hợp đồng cho mượn là những chủ nhân gần đây nhất của số 15 tại Man United. Trong năm 2023, Marcel Sabitzer, được đưa về từ Bayern Munich, đã lấp đầy khoảng trống do chấn thương của Christian Eriksen để lại. Sau đó, trong nửa đầu mùa giải 2023/24, Sergio Reguilon được chiêu mộ theo dạng cho mượn để hỗ trợ ở vị trí hậu vệ trái, nhưng anh đã rời đi ngay giữa mùa bóng.
Leny Yoro là cái tên mới nhất gia nhập danh sách dài những ngôi sao khoác lên mình chiếc áo số 15 của Manchester United, và anh được kỳ vọng sẽ trở thành một Vidic thứ hai.
(Bạn đọc: Đăng Nguyễn)