Lịch sử Câu lạc bộ Brighton & Hove Albion: Đội bóng được ng…

Logo Bongda.Com.Vn

Mới nhất:

Lịch sử Câu lạc bộ Brighton & Hove Albion: Đội bóng được người hâm mộ cứu sống

BongDa.com.vnTrải qua hơn một thế kỷ lịch sử, Brighton & Hove Albion Football Club đã chứng kiến nhiều thăng trầm, từ những khởi đầu khiêm tốn đến đỉnh cao của bóng đá Anh và châu Âu, luôn gắn liền với sự kiên cường của người hâm mộ.

Huy hiệu CLB Brighton & Hove Albion.
Huy hiệu CLB Brighton & Hove Albion.

Mốc thời gian

Sự kiện xảy ra

24/6/1901

Thành lập Brighton & Hove United, sau đó nhanh chóng đổi tên thành Brighton & Hove Albion.

1910

Brighton & Hove Albion giành FA Charity Shield (nay là Siêu cúp Anh).

1920

Brighton & Hove Albion được bầu vào Football League's new Third Division.

1978–79

Thăng hạng lên First Division (hạng đấu cao nhất).

1982–83

Xuống hạng từ First Division; vào đến chung kết FA Cup nhưng thua Manchester United.

1997

Sân Goldstone Ground bị bán và phá dỡ; câu lạc bộ gần như phá sản và suýt xuống hạng khỏi Football League.

1997–1999

Câu lạc bộ thi đấu tạm thời tại Priestfield Stadium ở Gillingham.

1999–2011

Câu lạc bộ thi đấu tại Withdean Stadium.

2000–2002

Giành hai lần thăng hạng liên tiếp, từ Division Three lên Division One.

2011

Sân vận động Falmer (Amex Stadium) chính thức khai trương.

2017

Thăng hạng lên Premier League (hạng đấu cao nhất).

2023

Lần đầu tiên trong lịch sử câu lạc bộ đủ điều kiện tham dự giải đấu cúp châu Âu (UEFA Europa League).

Giai đoạn thành lập và những năm đầu (1901-1919)

Brighton & Hove Albion được thành lập vào năm 1901. Mùa giải đầu tiên, 1901/02, câu lạc bộ thi đấu tại Sân Cricket County ở Hove, thuộc Giải hạng Hai của Southern League – một giải đấu hàng đầu ở Anh thời điểm đó, song song với Football League. Năm 1902, Brighton chuyển đến Goldstone Ground, sân nhà của đội bóng nghiệp dư Hove FC, ban đầu là để chia sẻ chi phí thuê. Hai năm sau, Hove FC rời đi, để lại Goldstone Ground cho Brighton thuê và sau đó mua đứt vào năm 1930, trở thành sân nhà của câu lạc bộ cho đến năm 1997.

Brighton & Hove Albion có nhiều năm thi đấu ở các giải hạng thấp.
Brighton & Hove Albion có nhiều năm thi đấu ở các giải hạng thấp.

Năm 1903, Brighton cùng Fulham giành chức vô địch Giải hạng Hai Southern League và thăng hạng Nhất sau chiến thắng trong trận play-off trước Watford. Một năm sau khi lên hạng, câu lạc bộ chuyển đổi thành công ty trách nhiệm hữu hạn và thay đổi trang phục thi đấu từ áo xanh toàn bộ sang sọc xanh trắng, trở thành màu sắc truyền thống của Brighton.

Bảy năm sau trận ra mắt hạng Nhất, Brighton giành danh hiệu Southern League vào năm 1910 dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên John Robson. Chiến thắng 1-0 trước Aston Villa, nhà vô địch Football League, tại FA Charity Shield (nay là Community Shield) với bàn thắng của Charlie Webb đã mang về cho Brighton danh hiệu “Nhà vô địch nước Anh”. Giai đoạn này, bài hát "Sussex by the Sea" trở thành bài hát truyền thống của câu lạc bộ, được người hâm mộ hát vang và vẫn duy trì đến ngày nay.

Thế chiến thứ nhất bùng nổ vào năm 1914, và bóng đá chuyên nghiệp bị đình chỉ. Hầu hết các cầu thủ Brighton gia nhập quân đội, và câu lạc bộ đóng cửa từ năm 1915 đến 1919. Bốn cầu thủ, bao gồm thủ môn Bob Whiting, cùng với quản lý sân và nhiều người hâm mộ, đã hy sinh trong cuộc chiến.

Thăng trầm giữa các cuộc chiến và sau chiến tranh (1919-1950)

Sau khi chiến tranh kết thúc, Goldstone Ground được khôi phục và bóng đá trở lại vào năm 1919. Mùa giải 1919/20 là mùa cuối cùng của Southern League ở dạng nguyên thủy, và các câu lạc bộ hạng Nhất của giải đấu này đã được Football League tiếp nhận để hình thành Giải hạng Ba (Miền Nam) vào năm 1920.

Một trận đấu của Brighton & Hove Albion diễn ra trên sân Goldstone Ground.
Một trận đấu của Brighton & Hove Albion diễn ra trên sân Goldstone Ground.

Brighton phải mất 38 năm để giành quyền thăng hạng duy nhất từ hạng đấu này. Trong giai đoạn giữa hai cuộc chiến tranh, sự chú ý chủ yếu đổ dồn vào FA Cup. Câu lạc bộ nổi tiếng là "kẻ diệt đại gia", đánh bại các đội hạng Nhất như Oldham Athletic, Sheffield United, Everton và Chelsea trước đám đông lớn tại Goldstone Ground. Trận đấu cúp năm 1933 với West Ham United đã thu hút 32.310 khán giả đến Goldstone, một kỷ lục kéo dài 25 năm.

Trong Thế chiến thứ hai, Brighton vẫn tiếp tục thi đấu và không bỏ lỡ trận đấu nào, nhưng việc duy trì hoạt động là một cuộc đấu tranh. Các giám đốc của trường đua chó săn gần đó đã tiếp quản câu lạc bộ vào năm 1940 để tránh phá sản. Ba trận đấu tại Goldstone Ground đã bị hủy bỏ do cảnh báo không kích, và khán đài phía Bắc bị đánh bom vào tháng 8 năm 1942. Dưới sự điều hành của Charlie Webb, huấn luyện viên từ năm 1919 đến 1947, câu lạc bộ thậm chí phải tuyển mộ binh sĩ từ khán giả để đủ đội hình thi đấu.

Sau chiến tranh, lượng khán giả tăng vọt. Mùa giải 1947/48, Brighton kết thúc ở vị trí cuối cùng của Football League nhưng được các câu lạc bộ thành viên bỏ phiếu để ở lại giải đấu. Lượng khán giả trung bình vẫn đạt kỷ lục hơn 11.000 người, và tăng lên hơn 17.000 vào mùa giải tiếp theo.

Thời kỳ Bobby Smith và sự cạnh tranh với Crystal Palace (1950-1979)

Trong suốt những năm 1950, câu lạc bộ chơi thứ bóng đá tấn công và thu hút lượng lớn khán giả dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Billy Lane. Năm 1957/58, Brighton lần đầu tiên thăng hạng lên Giải hạng Hai (nay là Championship) sau chiến thắng 6-0 trước Watford trong trận đấu cuối cùng của mùa giải, với Adrian Thorne ghi năm bàn. Mặc dù thua 9-0 trong trận ra mắt ở hạng đấu cao hơn trước Middlesbrough, đội bóng dần hồi phục và kết thúc mùa giải ở vị trí thứ mười hai. Lượng khán giả trung bình tăng lên hơn 22.000 người, và vào ngày 27 tháng 12 năm 1958, Goldstone Ground chứng kiến đám đông lớn nhất trong lịch sử Brighton với 36.747 người trong trận đấu với Fulham.

Tuy nhiên, vị trí ở Giải hạng Hai không thể duy trì. Năm 1962, câu lạc bộ xuống hạng, và tiếp tục rơi xuống Giải hạng Ba (nay là League One) và sau đó là Giải hạng Tư (nay là League Two). Brighton tìm thấy nguồn cảm hứng ở Bobby Smith, cựu tiền đạo Tottenham Hotspur và đội tuyển Anh, người đã ký hợp đồng vào năm 1964. Sự hiện diện của ông đã thu hút hàng ngàn người hâm mộ, và lượng khán giả trung bình đạt gần 18.000 người. Chiến thắng 3-1 trước Darlington vào tháng 4 năm 1965 đã giúp Brighton giành chức vô địch Giải hạng Tư, ghi 102 bàn thắng trong mùa giải đó.

Câu lạc bộ trải qua bảy năm ở Giải hạng Ba trước khi giành quyền thăng hạng lên Giải hạng Hai lần thứ hai vào năm 1972, đứng thứ hai sau Aston Villa. Tuy nhiên, hành trình này nhanh chóng kết thúc và họ bị xuống hạng chỉ sau một mùa giải.

Peter Ward ăn mừng sau khi ghi bàn giúp Brighton hạ Newcastle United ngay tại St James' Park.
Peter Ward ăn mừng sau khi ghi bàn giúp Brighton hạ Newcastle United ngay tại St James' Park.

Năm 1973, chủ tịch mới Mike Bamber thể hiện tham vọng của mình khi mời Brian Clough làm huấn luyện viên. Dù Clough không ở lại lâu, nhưng trợ lý cũ của ông, Peter Taylor, đã xây dựng một đội hình mạnh mẽ với đội trưởng đầy cảm hứng Brian Horton và ngôi sao trẻ Peter Ward. Giai đoạn này cũng chứng kiến sự bắt đầu của một cuộc cạnh tranh lớn với Crystal Palace, khi hai đội thường xuyên đối đầu trong những trận đấu đầy tranh cãi. Biệt danh "Seagulls" của Brighton xuất phát từ một trận đấu với Palace vào tháng 2 năm 1976, khi người hâm mộ bắt đầu hô vang để đáp lại biệt danh "Eagles" của đối thủ.

Năm 1976, Alan Mullery thay thế Taylor và đưa đội bóng thăng hạng ngay trong mùa giải đầu tiên, nhờ 36 bàn thắng của Peter Ward. Brighton sau đó thách thức một suất thăng hạng thứ hai và chiêu mộ các cầu thủ ấn tượng như Mark Lawrenson với hơn 110.000 bảng. Lượng khán giả trung bình tăng lên hơn 25.000 người.

Lần đầu lên đỉnh cao và trận chung kết FA Cup (1979-1997)

Vào ngày 5 tháng 5 năm 1979, Brighton giành quyền thăng hạng lên Giải hạng Nhất (nay là Ngoại hạng Anh) với chiến thắng 3-1 trước Newcastle United trong trận đấu cuối cùng của mùa giải 1978/79, đánh dấu một ngày trọng đại trong lịch sử câu lạc bộ. Mặc dù thua 0-4 trước Arsenal trong trận đấu đầu tiên ở giải đấu cao nhất, Brighton đã dần lấy lại tự tin và kết thúc mùa giải với bốn bậc cách biệt so với nhóm xuống hạng.

Năm 1981/82, dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Mike Bailey, Brighton đạt được một vị trí ấn tượng ở Giải hạng Nhất và cạnh tranh một suất dự UEFA Cup trước khi kết thúc ở vị trí thứ mười ba. Tuy nhiên, mùa giải 1982/83 khởi đầu tệ hại, Bailey được thay thế bởi Jimmy Melia, nhưng đội bóng càng ngày càng sa sút và bị xuống hạng sau bốn mùa giải ở giải đấu cao nhất.

Brighton & Hove Albion và trận chung kết FA Cup năm 1983.
Brighton & Hove Albion và trận chung kết FA Cup năm 1983.

Mặc dù phong độ tại giải đấu đi xuống, Brighton đã lọt vào chung kết FA Cup năm 1983. Sau khi đánh bại Newcastle United và Manchester City, Brighton giành chiến thắng 2-1 trên sân khách trước Liverpool – một trong những màn trình diễn vĩ đại nhất của họ – nhờ các bàn thắng của Gerry Ryan và Jimmy Case, để lần đầu tiên lọt vào tứ kết. Sau đó, Case ghi bàn thắng duy nhất để đánh bại Norwich City, đưa Brighton vào bán kết gặp Sheffield Wednesday tại Highbury. Case sau đó ghi một bàn thắng từ khoảng cách 35 mét, và Michael Robinson lập công từ cự ly gần, mang về chiến thắng 2-1 cho Brighton và một suất vào chung kết gặp Manchester United, một CLB có lịch sử vĩ đại, tại Wembley.

Vào ngày 21 tháng 5 năm 1983, Brighton hy vọng trở thành đội bóng xuống hạng đầu tiên giành cúp trong cùng một mùa giải. Mặc dù dẫn trước nhờ Gordon Smith, họ bị dẫn 2-1 trong hiệp hai. Chỉ còn vài phút, Gary Stevens gỡ hòa để đưa trận đấu vào hiệp phụ. Ở phút 120, Brighton có cơ hội lớn để ghi bàn quyết định, nhưng cú sút của Gordon Smith bị cản phá, và trận đấu kết thúc với tỷ số hòa 2-2.

Năm ngày sau, hai đội trở lại Wembley cho trận đá lại. Lần này, Manchester United giành chiến thắng dễ dàng 4-0. Tuy nhiên, 30.000 người hâm mộ Brighton đã hát vang ủng hộ các cầu thủ của mình.

Khủng hoảng tài chính và cuộc đấu tranh của người hâm mộ (1990s)

Trở lại Giải hạng Hai, Brighton suýt chút nữa giành quyền thăng hạng trở lại Giải hạng Nhất vào năm 1985, nhưng sau đó bị xuống hạng Giải hạng Ba hai năm sau đó. Dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Barry Lloyd, họ nhanh chóng trở lại, nhờ 32 bàn thắng của Garry Nelson, nhưng sau đó phải vật lộn trong vài mùa giải trước khi bất ngờ giành được một suất vào vòng play-off năm 1991. Sau khi đánh bại Millwall, trận chung kết tại Wembley đã thua 3-1 trước Notts County, và giấc mơ trở lại giải đấu cao nhất một lần nữa tan vỡ.

Xuống hạng tiếp theo một năm sau đó, và câu lạc bộ bị ảnh hưởng bởi các vấn đề tài chính do nhiều năm chi tiêu vượt quá khả năng. Sáu lần Brighton phải đối mặt với các lệnh đóng cửa tại Tòa án Tối cao, chỉ có việc bán thủ môn Mark Beeney cho Leeds United vào tháng 4 năm 1993 mới giúp câu lạc bộ thoát khỏi cảnh đóng cửa.

Một sự tiếp quản của ban giám đốc vào năm 1993 đã mang lại một chút thời gian để thở, trong khi Liam Brady được bổ nhiệm làm huấn luyện viên mới. Giải pháp dài hạn được nhìn thấy trong việc xây dựng một sân vận động đa năng mới để tạo ra nguồn thu lớn hơn Goldstone Ground. Tuy nhiên, không có địa điểm rõ ràng hoặc được đồng ý cho dự án này.

Người hâm mộ luôn có vai trò quan trọng đối với Brighton & Hove Albion.
Người hâm mộ luôn có vai trò quan trọng đối với Brighton & Hove Albion.

Vào năm 1995, ban giám đốc đã bán Goldstone Ground, mặc dù không có lựa chọn nào ngoài việc chia sẻ sân tại Portsmouth cách đó gần 50 dặm. Quyết định này đã bị người hâm mộ lên án. Cảm thấy bị phản bội và tuyệt vọng trong việc đảm bảo tương lai cho câu lạc bộ của mình, người hâm mộ đã tiến hành một cuộc đấu tranh gay gắt chống lại các giám đốc.

Vào tháng 4 năm 1996, ban giám đốc dường như sẽ từ chối đề nghị thêm một mùa giải tại Goldstone từ các chủ sở hữu mới của sân. Những người hâm mộ tức giận đã tràn xuống sân trong trận đấu được cho là cuối cùng tại sân, gây ra việc trận đấu bị hủy bỏ. Ba ngày sau, chỉ vài phút trước khi thời hạn kết thúc, ban giám đốc thông báo rằng họ sẽ chấp nhận đề nghị thêm một năm.

Vai trò của Cổ động viên

Trong giai đoạn khủng hoảng tài chính và nguy cơ mất sân Goldstone Ground vào những năm 1990, vai trò của người hâm mộ Brighton & Hove Albion trở nên vô cùng quan trọng và nổi bật. Họ đã thể hiện một sự gắn kết phi thường và lòng trung thành tuyệt đối với câu lạc bộ, trở thành động lực chính giúp Brighton vượt qua giai đoạn đen tối nhất lịch sử.

Khi ban giám đốc bán Goldstone Ground mà không có kế hoạch thay thế rõ ràng, người hâm mộ đã cảm thấy bị phản bội sâu sắc. Họ không chỉ bày tỏ sự thất vọng mà còn chủ động đứng lên đấu tranh để bảo vệ tương lai của câu lạc bộ. Dưới sự lãnh đạo của Dick Knight, một doanh nhân địa phương ủng hộ Brighton, người hâm mộ đã phát động một chiến dịch kéo dài một năm để ủng hộ việc Knight tiếp quản câu lạc bộ.

Chiến dịch này bao gồm các cuộc tuần hành lớn qua Brighton, Hove, London và thậm chí đến Lancashire (nơi chủ tịch Bill Archer sinh sống). Họ đã gửi bản kiến nghị lên Liên đoàn Bóng đá Anh, tổ chức các cuộc tẩy chay trận đấu và bỏ ra khỏi sân để gây áp lực. Một cuộc xâm chiếm sân khác đã xảy ra (khiến câu lạc bộ bị trừ hai điểm), nhưng cũng thể hiện sự tuyệt vọng và quyết tâm của người hâm mộ.

Một trong những sự kiện đáng nhớ nhất là ngày "Fans United" vào ngày 8 tháng 2 năm 1997, khi người hâm mộ của các câu lạc bộ khác từ khắp nước Anh đã đến Goldstone Ground để thể hiện sự ủng hộ và đoàn kết với người hâm mộ Brighton trong hoàn cảnh khó khăn của họ. Sự kiện này không chỉ tiếp thêm sức mạnh tinh thần cho đội bóng mà còn cho thấy tình cảm mà cộng đồng bóng đá dành cho Brighton. Trong trận đấu đó, Brighton đã đánh bại Hartlepool United 5-0, một kết quả đã tiếp thêm sinh lực cho đội bóng và người hâm mộ.

Khi câu lạc bộ phải thi đấu xa nhà tại Gillingham (cách 75 dặm) do mất Goldstone Ground, lượng khán giả rất ít ỏi. Tuy nhiên, người hâm mộ vẫn kiên trì ủng hộ, và một chiến dịch "Bring Home the Albion" đã được phát động để đưa câu lạc bộ trở lại Brighton, ủng hộ việc sử dụng sân Withdean làm sân nhà tạm thời. Sự kiên trì của họ đã được đền đáp khi Brighton chuyển đến Withdean vào năm 1999.

Người hâm mộ Brighton & Hove Albion ăn mừng khi đội bóng thăng hạng lên Ngoại hạng Anh vào năm 2017.
Người hâm mộ Brighton & Hove Albion ăn mừng khi đội bóng thăng hạng lên Ngoại hạng Anh vào năm 2017.

Mối liên kết giữa người hâm mộ và câu lạc bộ Brighton & Hove Albion được rèn giũa trong những hoàn cảnh bất lợi nhất, trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Điều này được thể hiện rõ nét khi hơn 100.000 người hâm mộ đã đổ về bờ biển Brighton trong cuộc diễu hành xe buýt mui trần vào Chủ nhật ngày 14 tháng 5, đánh dấu lễ kỷ niệm cuối cùng cho việc câu lạc bộ thăng hạng lên Ngoại hạng Anh vào năm 2017. Sự kiện này là minh chứng cho tình yêu và sự ủng hộ không ngừng nghỉ của "The Seagulls" dành cho đội bóng của họ.

Kỷ nguyên Withdean và sự trỗi dậy của Falmer (1997-2017)

Trong tuần trước trận đấu cuối cùng tại Goldstone, Dick Knight và Bill Archer đã đạt được thỏa thuận về quyền kiểm soát câu lạc bộ nhờ các nhà hòa giải chuyên nghiệp do Liên đoàn Bóng đá Anh đưa vào.

Goldstone Ground đã bị phá hủy, và Brighton đã sống sót sau cuộc bỏ phiếu để trục xuất họ khỏi Football League. Đội bóng sau đó phải thi đấu các trận đấu sân nhà cách 75 dặm tại Gillingham, nơi lượng khán giả rất ít ỏi, trung bình chỉ 2.300 người vào mùa giải 1997/98. Mặc dù màn trình diễn tệ hại, Doncaster thậm chí còn tệ hơn và chiếm một suất xuống hạng, giúp Brighton duy trì vị thế tại Football League.

Mùa giải 1998/99 tốt hơn, nhưng ưu tiên là đưa câu lạc bộ trở lại Brighton nếu muốn tồn tại. Một chiến dịch của người hâm mộ "Bring Home the Albion" đã ủng hộ việc sử dụng Sân vận động Withdean – chủ yếu là một đường chạy điền kinh – làm sân nhà tạm thời trong khi chờ xây dựng một sân vận động mới ở khu vực Brighton. Chiến dịch thành công, và Brighton chuyển đến Withdean vào năm 1999, đánh bại Mansfield Town 6-0 trong trận đấu đầu tiên ở đó.

Withdean có những hạn chế nghiêm trọng: chỉ có một mái che nhỏ để giữ cho khán giả khô ráo, và hầu hết người hâm mộ ngồi trên các khán đài tạm thời bên ngoài đường chạy. Sức chứa ban đầu chỉ là 6.000, nhưng chỗ ngồi bổ sung đã được cung cấp trong những năm qua và lượng khán giả cao nhất được ghi nhận là 8.729 khi Manchester City bị đánh bại ở League Cup vào tháng 9 năm 2008. Withdean giữ câu lạc bộ tồn tại trong mười hai năm. Năm 2001 (năm kỷ niệm một trăm năm của câu lạc bộ), họ là nhà vô địch Giải hạng Ba (nay là League Two), giành danh hiệu đầu tiên sau 36 năm, và tiếp theo là giành chức vô địch Giải hạng Hai (nay là League One) vào năm sau.

Mặc dù bị xuống hạng ngay lập tức, Brighton đã trở lại Championship thông qua vòng play-off, đánh bại Bristol City 1-0 tại Sân vận động Millennium ở Cardiff vào năm 2004. Họ trụ lại ở hạng đấu cao hơn vào ngày cuối cùng của mùa giải 2004/05 trước khi bị xuống hạng một lần nữa vào năm 2006.

Trong khi Withdean mang lại thời gian để thở, mọi nỗ lực đều tập trung vào một địa điểm ở rìa Brighton tại Falmer. Kế hoạch này, do giám đốc điều hành Martin Perry điều khiển, sẽ mang lại tương lai tươi sáng cho câu lạc bộ. Người hâm mộ đã thực hiện một chiến dịch kéo dài để ủng hộ kế hoạch. Vào tháng 5 năm 1999, họ đã giành được 68% phiếu bầu ủng hộ trong một cuộc trưng cầu dân ý địa phương, và tiếp theo là một bản kiến ​​nghị với 61.000 chữ ký. Sau nhiều trì hoãn và các cuộc điều tra công khai, giấy phép cuối cùng đã được cấp vào năm 2007. Tony Bloom, một người hâm mộ lâu năm của câu lạc bộ, đã tiếp quản từ Dick Knight và cung cấp khoảng 100 triệu bảng cho sân vận động mới, và sau đó thêm khoảng 30 triệu bảng cho một khu phức hợp huấn luyện mới tại Lancing.

Brighton cuối cùng lựa chọn American Express (The Amex).
Brighton cuối cùng lựa chọn American Express (The Amex).

Brighton suýt chút nữa rơi xuống League Two, nhưng họ đã tập hợp lại để bảo vệ vị thế của mình vào ngày cuối cùng của mùa giải 2008/09, trước khi giành quyền thăng hạng từ League One vào mùa giải 2010/11, đánh dấu danh hiệu thứ ba của Brighton tại Withdean. Và thế là câu lạc bộ chuyển đến Sân vận động American Express (The Amex) với tư cách là một đội Championship, đánh bại Doncaster Rovers 2-1 trong trận đấu đầu tiên tại sân vận động mới vào ngày 6 tháng 8 năm 2011. Will Buckley, cầu thủ trị giá triệu bảng đầu tiên của câu lạc bộ, đã ghi cả hai bàn thắng.

Thăng hạng Premier League và tham dự đấu trường châu Âu (2017-Hiện tại)

Ban đầu được xây dựng với sức chứa 22.500 chỗ ngồi, The Amex đã được mở rộng lên 30.750 chỗ ngồi vào năm 2013 và sau đó là 31.876 chỗ ngồi sau khi thăng hạng Premier League vào năm 2017.

Sau nửa mùa giải khó khăn dưới thời Sami Hyypia, Chris Hughton được bổ nhiệm làm huấn luyện viên vào cuối năm 2014 và đã ổn định câu lạc bộ. Mùa giải 2015/16, đội bóng của Hughton đã thách thức ở nhóm dẫn đầu bảng Championship một lần nữa, thiết lập kỷ lục câu lạc bộ 22 trận bất bại tại giải đấu. Mặc dù thua trong trận play-off, Hughton và đội của ông đã nỗ lực trở lại trong mùa giải 2016/17 và giành quyền thăng hạng Premier League vào ngày 17 tháng 4, sau 34 năm vắng bóng ở giải đấu cao nhất.

Dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Chris Hughton, Brighton đã kết thúc ở vị trí thứ 15 trong mùa giải đầu tiên tại Ngoại hạng Anh và cũng lọt vào bán kết FA Cup. Graham Potter thay thế Hughton vào năm 2019 và vị trí của Brighton liên tục cải thiện, đứng thứ chín vào mùa giải 2021/22 là vị trí cao nhất trong lịch sử câu lạc bộ.

Vào tháng 9 năm 2022, Roberto De Zerbi người Ý thay thế Potter, và Brighton đã vượt qua những thành tích của mùa giải trước bằng cách kết thúc ở vị trí thứ sáu. Họ lọt vào bán kết FA Cup và lần đầu tiên giành quyền tham dự đấu trường châu Âu. Brighton đã có những đêm đáng nhớ ở Europa League, đánh bại Marseille, Ajax (hai lần) và AEK Athens để đứng đầu bảng trước khi thua AS Roma ở vòng 16 đội.

Brighton & Hove Albion vừa kết thúc mùa giải 2024/25 với vị trí thứ 8.
Brighton & Hove Albion vừa kết thúc mùa giải 2024/25 với vị trí thứ 8.

Fabian Hurzeler thay thế De Zerbi vào tháng 6 năm 2024 và ở tuổi 31, trở thành huấn luyện viên trưởng trẻ nhất trong lịch sử Premier League. Dưới sự dẫn dắt của người Đức, Brighton đã có một mùa giải 2024/25 tốt khi họ kết thúc ở vị trí thứ tám.


Brighton & Hove Albion F.C.
📅 Tên đầy đủ: Brighton & Hove Albion Football Club
🗓️ Thành lập: 24/06/1901
Biệt danh: The Seagulls (Hải âu), Albion
🏟️ Sân vận động: Falmer Stadium (còn gọi là American Express Community Stadium hay The Amex) (Sức chứa: 31.876)
👔 HLV hiện tại (tháng 7/2025): Fabian Hürzeler
BỘ SƯU TẬP DANH HIỆU LỊCH SỬ (cập nhật đến tháng 7/2025):
🏆 Football League Fourth Division/Football League Third Division/Football League Two Vô địch: 2 (1964–65, 2000–01)
🏆 Southern Football League: 1 (1909–10)
🏆 Siêu Cúp Anh (FA Charity Shield): 1 (1910)
🏆 Football League Third Division/League One Vô địch: 2 (1957–58, 2001–02, 2010–11)
🏆 FA Cup Á quân: 1 (1982–83)


Xem Thêm:

Ngoại Hạng Anh Ngoại Hạng Anh

The American Express Community StadiumThe American Express Community Stadium

21:00 - 16-08-2025