Sự "tréo ngoe" ở Cúp Quốc gia: Khi danh hiệu và suất dự cúp châu Á không song hành
BongDa.com.vnSự tréo ngoe ở Cúp Quốc gia khi SLNA vô địch nhưng suất dự cúp châu Á có thể về tay Hà Nội FC đang làm xói mòn giá trị danh hiệu.

Trong bất kỳ nền bóng đá nào, chức vô địch Cúp Quốc gia luôn được xem là một danh hiệu cao quý, mang theo tấm vé thông hành danh giá ra đấu trường châu lục. Đó là con đường ngắn nhất, là phần thưởng xứng đáng cho nỗ lực của nhà vô địch.
Thế nhưng, câu chuyện xung quanh trận chung kết Cúp Quốc gia Việt Nam 2024-2025 lại phơi bày một nghịch lý trớ trêu, nơi danh hiệu và suất dự cúp châu Á có nguy cơ không còn song hành. Tình huống này không chỉ là một sự kiện "độc lạ" mà còn là triệu chứng của một vấn đề hệ thống, đang âm thầm làm xói mòn giá trị của giải đấu và phản ánh sự chuyên nghiệp hóa thiếu đồng đều của V-League.
Sự tréo ngoe được thể hiện rõ qua kịch bản của trận chung kết giữa CLB Công an Hà Nội (CAHN) và Sông Lam Nghệ An (SLNA). Nếu CAHN chiến thắng, mọi thứ sẽ diễn ra bình thường: họ có danh hiệu và đủ tiêu chuẩn nhận suất tham dự AFC Champions League Two.
Tuy nhiên, nếu SLNA là đội nâng cúp, một kịch bản "dở khóc dở cười" sẽ xảy ra. Đội bóng xứ Nghệ sẽ có chiếc cúp trong phòng truyền thống, nhưng lại không thể đại diện Việt Nam thi đấu ở châu Á vì không đáp ứng được các tiêu chí cấp phép chuyên nghiệp từ Liên đoàn Bóng đá châu Á (AFC). Khi đó, suất thi đấu này nhiều khả năng sẽ được "chuyển giao" cho đội á quân V-League là Hà Nội FC – một đội bóng không hề tham gia trận chung kết.
Đây không phải lần đầu bóng đá Việt Nam chứng kiến nghịch lý này. Quá khứ đã từng gọi tên CLB Quảng Nam, nhà vô địch V-League 2017, hay chính Hà Nội FC, chủ nhân cú đúp danh hiệu năm 2019, đều phải ngậm ngùi nhường suất chơi cúp châu Á cho các đội xếp sau vì không qua được "cửa ải" giấy phép AFC. Việc lịch sử lặp lại cho thấy đây không phải là sự cố đơn lẻ, mà là một lỗ hổng mang tính hệ thống.

Nó cho thấy sự chên lệch rất lớn giữa thành tích trên sân cỏ và năng lực vận hành chuyên nghiệp của các CLB. Việc vô địch một giải đấu quốc nội danh giá nhưng lại thất bại trong việc đáp ứng những tiêu chuẩn cơ bản về tài chính, cơ sở vật chất, hay đào tạo trẻ là một minh chứng đáng buồn.
Hệ quả của sự tréo ngoe này vô cùng tiêu cực. Trước hết, nó làm giảm giá trị và uy tín của chính Cúp Quốc gia. Khi phần thưởng cao quý nhất – suất dự cúp châu lục – có thể bị tước bỏ vì lý do ngoài chuyên môn, động lực và khát khao chiến đấu của các đội bóng chắc chắn bị ảnh hưởng.
Trận chung kết bỗng trở nên kém hấp dẫn khi một trong hai đối thủ biết rằng chiến thắng của mình sẽ không trọn vẹn. Thêm vào đó, nó tạo ra sự bất công trong thể thao. Hà Nội FC có thể trở thành "ngư ông đắc lợi", hưởng thành quả từ một trận đấu mà họ không hề đổ mồ hôi. Tinh thần cạnh tranh sòng phẳng, vốn là linh hồn của thể thao, đã bị tổn hại.
Nhìn rộng hơn, những câu chuyện như thế này làm ảnh hưởng đến hình ảnh của cả một nền bóng đá đang trên đà chuyên nghiệp hóa. Nó cho thấy sự thiếu quyết liệt của các nhà quản lý trong việc yêu cầu các CLB phải tuân thủ nghiêm ngặt lộ trình chuyên nghiệp. Để vươn tầm, bóng đá Việt Nam không chỉ cần những trận cầu kịch tính, mà còn cần những CLB được vận hành bài bản, vững mạnh từ gốc rễ.